Tôi đã yêu Đà Lạt từ một bức ảnh đẹp như trong truyện thần tiên. Du khách đến Đà Lạt để thưởng thức không gian lãng mạn , thế nào cũng phải tìm đến hồ than thở, thác Cam Ly. Đến khi gặp được hình ảnh ấy , tôi lại bất lực , khunh cảnh ấy có ánh nắng xiên ngang rừng thông che khuất nếp nhà nhỏ xa xa , không ghi lại được bằng những bức ảnh , mà chỉ ghi sâu trong đáy mắt mình ngàn thông Đà Lạt mơ ảo trong nắng.
Thỉnh thoảng có cỗ xe ngựa của khách du lịch đà lạt thăm quan trên xe ngựa lọc cọc gõ móng giữa con đường nhỏ vòng quanh uốn lượn giữa rừng thông . Ngắm bức ảnh ấy , tôi cứ ước có một ngày mình được ngồi trên cỗ xe ngựa , thư giãn đi giữa ngàn thông mơ màng.

Từ Buôn Ma Thuột xuống Đơn Dương , vào cửa ngõ Đà Lạt đã thấy màu thông xanh. Mọi lần đi ôtô , ngắm rừng thông hiện qua cửa kính đã thấy xanh. Nhưng phải đến khi ngồi trên yên xe máy , ngơ ngẩn nhìn trên con đường mất hút vào giữa rừng thông , mới ngỡ ngàng thấy ngàn thông Đà Lạt đẹp đến mê hồn.
Vào tới lòng thành phố Đà Lạt, thông thưa dần. Trên những ngả đường dốc loanh quanh vẫn có những cụm thông rì rào bên những dinh thự cổ , nhưng màu thông xanh đã phần nào chìm lấp dưới màu mái ngói đỏ tươi và sắc hoa ngày hè. Đến cả Thung lũng tình yêu, đồi mộng mơ , hồ Than Thở… Bây giờ thông cũng thưa thớt hơn xưa , dù còn những hàng thông non soi bóng mặt hồ.
Tới cuối hồ Tuyền Lâm , đã thấy những đồi thôngxanh mướt soi mặt gương hồ , lấp ló những căn chòi lợp lá xinh xinh , phủ bóng râm cho những con thuyền nằm đợi khách. Những triền thông xanh liên miên bất tận , cuốn hút chúng tôi những du khách du lịch Đà Lạt 3 ngày từ Hà Nội vô cùng